D1 thân thương
…..Có những kỉ niệm không bao giờ là giờ quên. Đối với tôi, đó chính là giây phút này – giây phút gắn bó đầy kỉ niệm cùng D1. Tôi không rõ cảm nhận này bắt đầu từ khi nào nhưng khi ngồi lại viết những dòng tâm sự này, lòng tôi dâng lên một cảm xúc khó tả.
Người ta thường nói, cấp 3 là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của cuộc đời học sinh. Tôi đã từng không tin điều ấy. Đó là lúc vừa chập chững bước vào lớp 10. Xa bạn bè, thầy cô giáo cũ, lúc ấy trong tôi không một ấn tượng nào về trường lớp mới cả. Ngay cả trong tư tưởng tôi lúc bấy giờ ,cấp 2 vẫn là đẹp nhât. Nhưng chính D1 đă thay đổi những suy nghĩ tưởng chừng như bất biến ấy. Hai năm, khoảng thời gian nghe qua cảm thấy thật dài nhưng sao lại trôi qua như chớp mắt. Học tập, gắn bó với nhau suốt chừng ấy chặng đường đã gắn kết bốn mươi con người ấy lại với nhau. Những giờ học vui nhộn, những lúc căng thẳng khi thầy cô khảo bài hay những tiểu phẩm khiến lớp dường như vỡ tung trong giờ Anh – tất cả đã làm nên những kỉ niệm khó có thể phai mờ. Những giờ sinh hoạt tập thể, tham gia các hoạt động Đoàn trường càng khiến các mối quan hệ trở nên khắng khít, gắn bó.
Nhưng cuộc vui nào cũng có lúc phải tàn. Những dự định, hoài bão, ước mơ năm cuối cấp đã chấp cánh tương lai chúng tôi. Mỗi người một con đường, một ngã rẽ, chính điều này đã khiến dân số D1 vơi dần đi. Mỗi một người ra đi đều mang lại biết bao nuối tiếc cho các thành viên còn lại. Giọt nước mắt mọi người cố giữ lấy nhưng vẫn tuôn rơi. Tôi vẫn còn ấn tượng mãi khung cảnh lễ tổng kết năm vừa rồi. Có lẽ từ trước đến giờ, đấy là buổi lễ để lại trong tôi nhiều xúc cảm nhất. Bởi lẽ không chỉ vì chứng kiến cảnh chia tay của các anh chị lớp trên, mà tôi còn liên tưởng đến giây phút này của mình vào năm sau. Tôi không thể hình dung khung cảnh D1 lúc ấy.....Tuy nhiên, đó vẫn là tương lai, còn trong hiện tại lúc này,tôi phải thật cố gắng trân trọng những giây phút quý báu khi còn được sống trong “ngôi nhà D1”,được gắn bó với những kỉ niệm thân thương, để sau này nhìn lại vẫn còn một góc kí ức thân thuộc, một góc kí ức không thể nào quên……
( My My – 12D1 )
|