French (Fr)简体中文English (United Kingdom)

Trường Trung học Thực Hành-Khối chuyên ĐHSP
“Nâng cao chất lượng giáo dục toàn diện; phát triển giáo dục mũi nhọn; rèn luyện năng lực vận dụng sáng tạo của học sinh vào thực tiễn cuộc sống”
  
NGƯỜI TÀI XẾ - 12CV PDF. In Email
Thứ hai, 03 Tháng 10 2016 02:05

NGƯỜI TÀI XẾ KHÔNG BAO GIỜ ĐẾN MUỘN

 

Từ thuở bé, tôi đã quen với việc ngồi trong lòng cha, trên chiếc xe đạp cọc cạch, gầy như người của cha và cùng cha tôi đi khắp thế gian này. Trong trí óc non nớt của một cô bé ba tuổi như tôi ngày ấy, hai từ “thế gian” chỉ đơn giản là mỗi sáng cha đưa tôi đến trường, chiều lại đón tôi về hay thỉnh thoảng đèo tôi đi công viên chơi. Thế thôi nhưng lúc ấy tôi thích lắm, thích cảm giác gió phả vào mặt mát rượi, thích líu lo kể cho cha nghe từ chuyện này đến chuyện khác và thích nhất là được ngồi gọn trong vòng tay ấm áp, hiền từ của cha.

Vào lớp Một, cha vẫn là người đưa tôi đến trường, vẫn nở nụ cười quen thuộc khi nghe tôi kể chuyện. Chỉ khác là “con ngựa sắt” đã được thay thế bằng một chiếc xe máy, tuy cũ kĩ một chút nhưng nó cũng giúp tôi đến lớp đúng giờ hơn.  Hôm cô cho đề văn “Hãy tả một đồ vật mà em thích nhất”, tôi đã tả về chiếc xe máy của cha và đạt điểm cao nhất lớp. Khi đưa điểm chín về cho cha, tôi nhận thấy ánh mắt cha ánh lên niềm vui rạng ngời, khác với những lần tôi đạt điểm cao khác.

Lên cấp hai, ngoài giờ học chính khóa tôi còn phải học thêm, tham gia các hoạt động phong trào ở lớp. Cha vẫn luôn là người tận tụy đưa đón tôi mỗi ngày, ngày nắng cũng như ngày mưa. Lúc nào cha cũng có mặt sẵn ở cổng trường sau mỗi giờ tan học với hộp sữa hay ổ bánh mì để “bồi dưỡng” cho tôi trước khi đến lớp học thêm. Vất cả, mệt mỏi là thế nhưng chưa bao giờ cha than lấy một lời. Tôi có thể cảm nhận rõ mùi mồ hôi trên lưng áo ướt đẫm của cha, mùi của những đắng cay nhọc nhằn mà cha đã trải qua để nuôi tôi khôn lớn.

Lớn thêm chút nữa, tôi xin được tự đi xe đạp cho cha đỡ vất vả nhưng cha một mực từ chối. Dường như cha sợ tôi rơi khỏi sự che chở, đùm bọc của Người. Thế là một lần nữa, cha tiếp tục là người tài xế của riêng tôi, người tài xế không bao giờ đến muộn. Có những hôm mưa tầm tã hay công việc bận ngập đầu, cha vẫn gác lại tất cả, trùm một chiếc áo mưa cho cả hai cha con, rồi cứ thế chạy, đưa tôi đến trường. Ngồi sau lưng cha, tôi thấy cái lưng to như một khoảng trời. Khoảng trời phía sau lưng cha, không sợ hãi, không sóng gió, ấm áp và bình yên. Tôi lúc ấy chỉ thấy giá như suốt đời tôi có thể nấp sau lưng cha, để cái cảm giác ấm áp và an toàn sẽ theo tôi mãi mãi thì hay biết chừng nào.

Nhưng tôi hiểu, một ngày nào đó, lưng của cha sẽ không còn đủ lớn để che chở cho tôi trước sóng gió của cuộc đời, sức khỏe của cha không còn đủ để nâng đỡ cho tôi những bước đi. Trong khi tôi mỗi ngày một lớn thì cha mỗi ngày một nhỏ bé đi. Vì gánh nặng cuộc đời, vì tuổi già sức yếu. Tuổi mới cho con, tuổi già cho cha. Tôi sẽ lớn lên, bị cuốn vào vòng xoáy cuộc đời, yêu và chăm sóc cho gia đình của riêng tôi. Tuy nhiên, tôi biết rằng, ở một nơi nào đó trong trái tim tôi vẫn luôn ngự trị một tình yêu bất diệt dành cho cha và chiếc xe máy cũ kĩ đã dõi theo tôi trong những tháng năm đến trường. Tôi yêu cha - người tài xế của cuộc đời tôi.

 

 


 Tin mới: 

Ra quân đội tuyển học sinh giỏi TP 2019

Ngày 4 – 03 – 2019, Trường trung học Thực hành ĐHSP đã có buổi họp mặt các học sinh giỏi trong đội tuyển HSG cấp TP trước ngày ra quân (đội tuyển Trường THTH gồm 106 thành viên gồm các môn Toán, Lý, Hóa, Sinh, Địa lí, Văn, Anh). Kỳ thi học sinh giỏi cấp TP năm 2019 được tổ chức tại Trường THPT chuyên Lê Hồng Phong, Trường THPT Trưng Vương, Trường THPT Bùi Thị Xuân. Đến dự có...

Kết quả cuộc thi thiết kế logo chào mừng kỷ niệm 20 năm thành lập Trường THTH ĐHSP TP.HCM

Kết quả cuộc thi thiết kế logo chào mừng kỷ niệm 20 năm thành lập Trường THTH ĐHSP TP.HCM STT Tên Lớp Giải 1 Lương Tiểu Vy 10CT Nhất 2 Văn Bội Hân 12CT Nhì 3 Văn Bội Hân 12CT Ba 4 Huỳnh Thiên Kim 10CT KK 5 Đào Võ Minh...
 

 Đang truy cập: 

Hiện có 1510 khách Trực tuyến

 Weblink 

 Truy Cập