HÃY ÄỌC ÄI
Má»™t con tà u du lịch gặp nạn trên biển, trên thuyá»n có má»™t đôi vợ chồng rất khó khăn má»›i lên đến trÆ°á»›c mÅ©i thuyá»n cứu há»™, trên thuyá»n cứu há»™ chỉ còn thừa duy nhất má»™t chá»— ngồi. Lúc nà y ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông để vợ mình ở lại, còn bản thân mình nhảy lên thuyá»n cứu há»™. NgÆ°á»i phụ nữ đứng trên thuyá»n sắp chìm, hét lên vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông má»™t câu ….Kể đến đây thầy giáo há»i há»c sinh: Các em Ä‘oán xem ngÆ°á»i phụ nữ ấy nói câu gì?
Tất cả há»c sinh phẩn ná»™ nói rằng:
– Em háºn anh, em đã nhìn lầm ngÆ°á»i rồi.
Lúc nà y thầy giáo chú ý đến má»™t cáºu há»c sinh ngồi mãi vẫn không trả lá»i, liá»n há»i cáºu bé. Cáºu há»c sinh nói:
– Thầy Æ¡i, em nghÄ© ngÆ°á»i phụ nữ sẽ nói: nhá»› chăm sóc tốt con của chúng ta anh nhé!
Thầy giáo ngạc nhiên há»i:
– Em nghe qua câu chuyện nà y rồi à ?
Cáºu há»c sinh lắc đầu:
– Dạ chưa ạ!
NhÆ°ng mẹ em trÆ°á»›c khi mất cÅ©ng nói vá»›i ba em nhÆ° váºy:
Thầy giáo xúc động:
– Trả lá»i rất đúng!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông được cứu sống đã trở vá» quê hÆ°Æ¡ng, má»™t mình nuôi con gái trưởng thà nh. Nhiá»u năm sau anh ta mắc bệnh và qua Ä‘á»i, ngÆ°á»i con gái lúc sắp xếp ká»· váºt, phát hiện cuốn nháºt ký của bố. Hoá ra, lúc mẹ và bố ngồi trên chiếc thuyá»n ấy, ngÆ°á»i mẹ đã mắc bệnh nan y. Trong giây phút quyết định, ngÆ°á»i chồng đã dà nh lấy cÆ¡ há»™i sống duy nhất vá» phần mình.
Trong cuốn nháºt ký viết rằng:
“Anh Æ°á»›c gì anh và em có thể cùng nhau chìm xuống đáy biển, nhÆ°ng anh không thể. Vì con gái chúng ta, anh chỉ có thể để em má»™t mình ngủ má»™t giấc ngủ dà i dÆ°á»›i đáy đại dÆ°Æ¡ng sâu thẳm. Anh xin lá»—iâ€!
Kể xong câu chuyện phòng há»c trở nên im ắng, các em há»c sinh đã hiểu được ý nghÄ©a của câu chuyện nà y:
Thiện và ác trên thế gian có lúc lắm mối rối bá»i, khó lòng phân biệt. Bởi váºy, đừng nên dá»… dà ng nháºn định ngÆ°á»i khác.
NgÆ°á»i thÃch chủ Ä‘á»™ng thanh toán tiá»n, không phải bởi vì ngÆ°á»i ta dÆ° dả. Mà là ngÆ°á»i ta xem trá»ng tình bạn hÆ¡n tiá»n bạc.
Trong công việc, ngÆ°á»i tình nguyện nháºn nhiá»u việc vá» mình, không phải bởi vì ngÆ°á»i ta ngốc. Mà là ngÆ°á»i ta hiểu được ý nghÄ©a của trách nhiệm.
Sau khi cãi nhau ngÆ°á»i xin lá»—i trÆ°á»›c, không phải bởi vì ngÆ°á»i ta sai. Mà là ngÆ°á»i ta trân trá»ng ngÆ°á»i bên cạnh mình.
NgÆ°á»i tình nguyện giúp đỡ ngÆ°á»i khác, không phải vì nợ ngÆ°á»i đó cái gì. Mà là ngÆ°á»i ta xem ngÆ°á»i đó là bạn!
(Sưu tầm)