Mùa thu trong tôi In
Thứ sáu, 27 Tháng 11 2015 03:07

Mùa thu trong tôi

 

Tôi yêu mùa thu!

 

Tôi yêu những chiếc lá vàng rơi trên ngõ phố thân quen. Tôi yêu cái lành lạnh, dù mờ nhạt nhưng cũng đủ khiến ta khẽ run mình của những ngày gần sang đông. Tôi yêu cái cảm giác ấm áp giữa những ngày gió thổi, được chuyện trò cùng bè bạn, được nhâm nhi tách cà phê nóng hổi giữa tiết trời mùa thu. Và tôi cũng yêu… cái buồn man mác của những buổi chiều thu.

 

Mùa thu, vốn dĩ không lạnh lẽo như mùa đông, không ấm áp như mùa xuân, không có những trò vui như mùa hè. Vậy mùa thu có gì? Mùa thu có những cái đượm buồn, buồn từ bầu không khí, từ không gian xung quanh đến tâm hồn con người. Bầu trời cao vời vợi, khi sang thu trong xanh hơn, thoáng đãng hơn. Mùa thu chỉ thấy mỗi trời xanh. Chú ý lắng nghe, ta có thể sẽ bắt kịp nhịp sống chậm rãi của vạn vật, của gió vi vu, của lá xào xạc. Mùa thu im lặng đến buồn chán. Nhưng, sao tôi yêu cái không gian yên tĩnh ấy. Nhắm mắt lại, tôi thấy mình nhẹ bâng.

 

Mùa thu nhẹ nhàng làm cho lòng ta thanh thản. Mùa thu như khiến ta dễ dàng mở lòng mình hơn, để đón nhận những cảm xúc rất thật từ thế giới bên ngoài. Trong cái lặng im của mùa thu, có một bầu không khí của yêu thương, của giận hờn. Phải chăng, nhịp sống hối hả thường ngày đã trở nên chậm rãi hơn, để quyện hòa cùng nhịp thu, để cho ta cảm nhận những cảm xúc bị quên lãng bấy lâu. Mùa thu làm cho những cảm xúc ấy trở nên mãnh liệt hơn, để con người có thể sống thật với lòng mình. Bước đi trong những ngày tháng mùa thu, ta như được hồi sinh, như trở lại con người từ thuở sơ khai, những con người lần đầu tiên cảm nhận được tâm hồn mình. Và khi ấy, con người sẽ cảm nhận sự buồn chán của mùa thu bằng một trái tim nồng ấm, chan chứa những yêu thương. Không như mùa xuân đem đến những màu xanh, mùa hè mang đến những niềm vui và mùa đông mang đến những phút giây quây quần, mùa thu suởi ấm cho tâm hồn ta bằng một cách thật lạ …

 

Tôi yêu mùa thu, vì mùa thu là chính nó: nhẹ nhàng, thanh tịnh. Tôi yêu sự buồn, sự lặng yên của mùa thu. Tôi yêu cách mùa thu mang yêu thương đến mọi người. Tôi yêu cái không gian ấm áp của tình yêu thương, của sự lãng mạn. Không lạ gì khi Lưu Trọng Lư đã vẽ nên cảnh rừng thu thơ mộng với những “Con nai vàng ngơ ngác/ Đạp trên lá vàng khô…” Vậy nên, dù mùa thu có thật buồn chán đi chăng nữa, tôi vẫn thấy tim mình đập những rộn ràng tha thiết khi có hơi thu về trên bầu trời.

 

Và sau tất cả, tôi vẫn yêu mùa thu …

 

Sài Gòn một buổi chiều mùa thu 2014

Công Đăng – CV1518